Đừng vội phán xét người khác: Cậu bé do dự trước khi cứu người
Cậu bé do dự nửa phút trước khi chịu truyền máu cứu người, sự thật khiến mọi người cảm động. Vậy nên đừng vội phán xét người khác.
Một giáo viên người Mỹ bị tai nạn
Garnier và Fraatz là giáo viên tại một trường tiểu học ở Hoa Kỳ. Họ đã thiết lập một mối quan hệ giúp đỡ hữu nghị với một trường tiểu học ở một thị trấn nghèo ở Nam Phi.
Một lần nọ, Garnier và Fraatz đưa một số học sinh Mỹ đến trường học đó ở Nam Phi. Garnier và Fraatz quyết định dẫn những đứa trẻ Nam Phi lên núi để khám phá những bí ẩn của thiên nhiên. Khi họ vừa đi đến lưng chừng núi thì xảy ra tai nạn: Fraatz bị mất thăng bằng vì muốn kéo một thiếu niên da đen; cô bị rơi xuống một cái khe núi sâu 2 m, máu chảy không ngừng.
Bác sĩ nhận thấy cô bị mất quá nhiều máu và phải truyền máu. Thật không may là nhóm máu của Fraatz rất hiếm, cả Garnier và những học sinh Mỹ ở đó đều không phù hợp với nhóm máu của cô. Lúc này Garnier mới chú ý đến thiếu niên da đen đang đứng lặng lẽ bên Fraatz; Fraatz vì muốn kéo cậu bé này nên mới bị rơi xuống khe núi. Garnier bước đến gần và nói với cậu: “Hãy thử máu của em xem!”
Cậu bé da đen do dự nửa phút
Nhóm máu của thiếu niên da đen hoàn toàn phù hợp với Fraatz! Tuy nhiên, khi bác sĩ muốn kéo cánh tay để lấy máu, cậu lại rụt tay lại và sợ hãi hỏi: “Mọi người muốn lấy máu của cháu sao?”
“Đúng rồi! Bởi vì chỉ có máu của cậu mới có thể cứu cô Fraatz!” Bác sĩ nói với cậu bé.
“Cháu muốn suy nghĩ một chút!” Thiếu niên da đen nhẹ giọng nói và cúi đầu xuống.
Garnier nhìn cậu bé da đen mà giận sôi lên, miệng lẩm bẩm: “Cô Fraatz vì muốn giúp đỡ cậu nên mới bị té xuống khe núi. Vậy mà cậu còn do dự khi cho cô ấy một chút máu sao?”
Thiếu niên da đen cúi đầu suy nghĩ chừng nửa phút, sau đó cậu từ từ ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ. Cậu cắn môi đưa mắt nhìn Garnier nói: “Em đồng ý truyền máu, nhưng em muốn đưa ra một thỉnh cầu!”
“Truyền máu cứu người còn nói điều kiện? Việc này quả thực là làm cho người ta tức giận mà!” Garnier nghĩ thầm.
“Em chỉ hy vọng sau này mọi người thường xuyên đến trường học của chúng em!” cậu bé nói.
“Điều này còn phải nói sao! Chúng ta đương nhiên sẽ làm như vậy!” Garnier nói. Thiếu niên da đen dường như nhận được câu trả lời thỏa đáng, cậu đưa tay về phía bác sĩ, lúc này hai hàng nước mắt của cậu chảy ròng ròng…
Đừng vội phán xét người khác
Mấy phút sau, thiếu niên da đen được bác sĩ yêu cầu nằm nghỉ trên băng ghế sau khi lấy máu. Cậu nhẹ nhàng hỏi Garnier: “Em muốn biết khi nào thì em sẽ chết?”
“Chết sao? Em sẽ không chết đâu! Em chỉ lấy một chút máu, chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi!” Garnier và bác sĩ trả lời cậu bé gần như cùng một lúc.
Ngay lúc đó, tất cả mọi người, kể cả Garnier và bác sĩ đều chợt hiểu rằng: Cậu do dự trước khi truyền máu, không phải là đang suy nghĩ muốn truyền máu cho cô Fraatz hay không, mà đang cân nhắc có nên vì cô Fraatz mà dâng hiến cả sinh mệnh. Điều khiến cho mọi người càng không thể tưởng tượng được là, cậu chỉ mất nửa phút để đưa ra quyết định hy sinh tính mạng của mình.
Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta phân tích, đánh giá người khác theo góc nhìn của mình; thậm chí tự cho là mình đúng mà tùy tiện khiển trách phê phán người khác. Kỳ thực, nếu chúng ta không biết được cuộc sống của người khác; không thể cảm thông với những thăng trầm của người khác, vậy thì đừng dễ dàng đi chỉ trích và phê phán người khác.
Mỗi người đều có một câu chuyện riêng và đều có những chỗ khó xử của mình, vậy nên đừng vội phán xét người khác.
Theo Aboluowang