Câu chuyện nhân văn: Ngôi nhà đặc biệt còn sót lại ở khu phố sầm uất
Một người phụ nữ đã quyết giữ lại căn nhà của mình bất chấp chủ đầu tư ra giá thật cao, câu chuyện sau đó mang đầy tính nhân văn.
Bà lão kiên quyết giữ lại ngôi nhà
Vào năm 1952, bà Edith Macefield đã mua một ngôi nhà ở Seattle, tiểu bang Washington, Hoa Kỳ. Vào thời điểm đó, phía trước nhà bà chỉ là một con đường quê hẻo lánh. Nhưng nửa thế kỷ sau thì nó đã trở thành khu trung tâm phố thị đông đúc. Một công ty thầu đã mua lại nguyên một khúc đường để xây Khu đô thị và thương xá cao 5 tầng.
Tất cả những người hàng xóm của bà Macefield đều vui lòng bán nhà và dọn đi, nhưng bà thì nhất định không từ bỏ căn nhà của mình. Thậm chí khi chủ đầu tư ra giá 1 triệu đô (căn nhà chỉ đáng giá khoảng 300 nghìn đô), bà vẫn cương quyết không chịu bán. Bà nói rằng mình đã già rồi, bà sống ở đó gần như cả đời, mà lại không có con cháu gì, nên bà không muốn đi đâu hết.
Sau nhiều tháng ra giá và thuyết phục bà không được. Công ty thầu đành sửa lại dự án của mình, xây vòng quanh nhà của bà. Chính quyền địa phương đương nhiên là không làm khó gì bà; và lại càng không có chuyện nhận tiền hối lộ của chủ đầu tư để cưỡng chế bà đi.
Bà đã trở thành một biểu tượng anh hùng
Thái độ kiên quyết bảo vệ quyền làm chủ của Macefield đã khiến cho người dân Mỹ cảm phục. Họ gọi bà là “Anh hùng nhân dân” (folk Hero). Họ còn nói rằng, đây là bằng chứng hùng hồn nhất cho tinh thần thượng tôn pháp luật; tôn trọng nhân quyền và quyền công dân của nước Mỹ.
Có tin đồn rằng bộ phim hoạt hình Up (vút bay) nổi tiếng được lấy cảm hứng từ ngôi nhà của bà Macefield. Nhưng dường như các nhà biên kịch đã bắt đầu viết kịch bản cho Up 2 năm trước khi biết đến ngôi nhà của bà Macefield.
Tuy là vậy, nhưng những câu chuyện trong đó quá giống nhau, đến nỗi công ty quảng cáo cho phim Up đã thực sự sử dụng ngôi nhà của bà Macefield để quảng bá cho phim; và do đó đã tạo ra một sự liên kết giữa phim và đời thực. Phim Up được ra mắt vào năm 2009, một năm sau khi bà Macefield qua đời.
Câu chuyện nhân văn
Trước khi qua đời vì bệnh ung thư ở tuổi 83, bà Macefield đã viết giấy hiến tặng lại căn nhà cho ông chủ đầu tư Khu đô thị; để cám ơn ông đã đối xử với bà rất tốt.
Bà đã viết trong di chúc rằng: Mặc dù việc bà nhất định không chịu bán nhà dọn đi, đã gây cho ông rất nhiều phiền toái và cả thiệt hại về kinh tế; nhưng ông luôn đối xử với bà nhẹ nhàng và tôn trọng. Thậm chí sau khi Khu đô thị và thương xá đã xây xong, ông vẫn cho người thường xuyên sang giúp bà dọn vườn, quét sân, quét vôi lại mặt tiền nhà; cũng là để giữ cho bộ mặt thẩm mỹ chung của cả khu phố.
Ông chủ đầu tư khu đô thị đã bán căn nhà của bà cho một người mua và dành số tiền đó cho việc học hành của những đứa trẻ như mong ước của bà Macefield. Kể từ khi được bán nó đã qua tay nhiều người.
Không biết chắc rằng trong tương lai ngôi nhà có được giữ lại hay không, nhưng đây đã trở thành một câu chuyện nhân văn của của thời đại.
Tổng hợp