Đầu thai làm bò để trả nợ – hai câu chuyện có thật
Tục ngữ nói “Đời sau làm trâu làm ngựa để trả nợ” cũng thật đúng. Dưới đây là 2 câu chuyện có thật, người hành ác đầu thai làm bò để trả nợ.
Nội dung chính
Bí mật hại chết người khác
Vào giữa mùa hạ năm Dân Quốc thứ 25 (năm 1936), Lưu Thiên Tích, xã trưởng xã Phật Học, huyện Hợp Giang, tỉnh Tứ Xuyên đã chép lại một câu chuyện có thật về một người làm chuyện xấu, sau khi chết chuyển sinh thành bò.
Ở huyện Đồng Nhân, tỉnh Quý Châu có một tên vô lại tên là Địch Quang Viễn. Ông đã tư thông (qua lại lén lút) với cháu dâu tên là Tiền thị. Việc xấu của họ đã bị chị dâu của Địch Quang Viễn là Thường thị phát hiện ra. Hai người Địch Quang Viễn và Tiền thị sợ sự việc bị bại lộ, vô cùng sợ hãi; vì vậy đã mua thuốc độc và hạ độc chết Thường thị.
Con của Thường thị thấy mẹ đang rất bình thường mà tự nhiên qua đời, cảm thấy bất thường; họ nghĩ cái chết của mẹ có chút liên quan đến Địch Quang Viễn, nên muốn tìm hiểu một phen. Ngày 22/4 năm Dân Quốc thứ 20, con của Thường thị đã tìm Địch Quang Viễn để hỏi dò. Địch Quang Viễn đã thề với Thần rằng: Nếu như quả thực có việc đó thì sẽ bị sét đánh chết.
8 ngày sau, ngày 1/5 năm Dân Quốc thứ 20, vào giữa trưa, ở nhà Địch gia đột nhiên trời đất u ám, sấm chớp vang trời và có mưa to. Người hàng xóm nhìn thấy tia sét đánh hướng vào nhà của Địch gia; trong nháy mắt trời quang mây tạnh, mây cũng tản đi mất.
Bị sét đánh chết, đầu thai làm bò
Người hàng xóm đi qua nhà Địch gia xem xét, phát hiện hai người Địch Quan Viễn và Tiền thị đều bị sét đánh. Tiền thị đã bị sét đánh chết tại chỗ. Địch Quang Viễn còn có thể nói chuyện. Ông nói mình đã làm việc không nên làm, vì vậy hôm nay mới bị sét đánh, chết là phải. Địch Quang Viễn còn nói ông và Tiền thị đều sẽ chuyển sinh làm bò ở nhà Thạch gia gần đây. Vừa nói xong thì qua đời.
Người hàng xóm liền chạy đến nhà Thạch gia để thăm hỏi. Con bò nhà Thạch gia quả nhiên vừa sinh được hai con bê. Một con bê vàng là đực, con kia nhỏ hơn chút là bê cái. Giữa lông mi, mắt, miệng, mũi, da lông của bê cái dường như có bộ phận nào đó rủ xuống, mọi người tò mò nhấc đầu con bò lên xem, cả hai vú và âm hộ lộ ra. Con bê có hai chân hơi nhỏ, hình dạng móng chân cũng dị thường, đều là cụp xuống.
Khi có ai đó gọi tên Tiền thị và kể lại chuyện xưa, con bê dường như là hiểu được, lập tức cúi đầu xuống, nước mắt chảy ra; giống như là xấu hổ, hối hận khôn nguôi. Người nhà Thạch gia mang hai con bê đi bán, đồng thời kể câu chuyện kỳ lạ về hai con bê này. Họ muốn cảnh báo thế nhân chớ hành ác; người luân hồi chuyển sinh làm bò, chịu khổ hoàn nghiệp là hoàn toàn có thật.
Quả báo hiện tiền
Người mua được hai con bê từ nhà Thạch gia coi nó như là hàng hiếm; mang chúng đi khắp nơi để biểu diễn và bán vé vào cửa. Đầu tháng 5 năm Dân Quốc thứ 25, người này đi tới huyện thành của Lưu Thiên Tích, xã trưởng xã Phật Học, huyện Hợp Giang, ngủ lại bên ngoài thành.
Địa điểm triển lãm được bao quanh bằng vải, một người phải bỏ ra 200 đồng để có thể vào trong xem. Người dân địa phương đổ xô đến xem, liên tiếp mấy ngày đều có hàng dài người xếp hàng chờ vào; phía bên trong thì chen lấn đông đúc. Lúc đó huyện trưởng Lưu Dụ Trường, mời người chủ của hai con bê dắt chúng vào công sở để chụp ảnh, lưu lại câu chuyện luân hồi chuyển sinh, nhân quả báo ứng này.
Vu oan cho người khác
Hơn 60 năm trước, ở Đài Loan đã xảy ra một vụ án oan. Lâm mỗ, người vu oan hãm hại người khác, đã chuyển sinh thành một con bò, tên của ông đã được ghi lại trên lưng của con bò. Vào thời điểm đó, một phóng viên của “Dân Thanh Nhật Báo” của Đài Trung, Đài Loan đã phỏng vấn chủ nhân của con bò này, và đưa tin vào ngày 28/1/1956.
Sự việc xảy ra tại thị trấn Hằng Xuân, huyện Bình Đông, Đài Loan. Một con bò của nhà Vưu Vạn Kim, một cư dân ở thị trấn, đã sinh ra một con bê, trên lưng con bê hiện lên 3 chữ “Lâm Tân Giáo”. Vưu Vạn Kim vừa nhìn thấy 3 chữ này, lập tức nhớ lại sự việc bi thương cách đó 10 năm. Vưu Vạn Kim biết Lâm Tân Giáo hơn 10 năm trước đây, ông ấy là một bác sĩ ở thị trấn Hằng Xuân. Trước khi Đài Loan khôi phục vào ngày 25/10/1945, em trai của Vưu Vạn Kim là Vưu Vạn Đạt, bởi vì gia cảnh bần cùng nên được thuê làm người ở trong nhà Lâm Tân Giáo.
Có lần Lâm gia bị mất trộm hơn 2.000 cân lúa. Lâm Tân Giáo trong lúc còn thiếu chứng cứ đã đổ oan cho Vưu Vạn Đạt; hơn nữa đã báo cảnh sát bắt Vưu Vạn Đạt. Lúc ấy, cảnh sát hình sự thụ lý vụ án đã tra tấn và hành hạ Vưu Vạn Đạt một cách dã man, ép phải nhận tội. Vưu Vạn Đạt ôm hận trong lòng, đã tự sát để tỏ sự trong sạch của mình. Sự việc xảy ra không lâu thì Lâm Tân Giáo cũng qua đời.
Trên lưng bò có chữ
10 năm sau, vào năm 1956, một con bò của Vưu Vạn Kim sinh ra một con bê. Trên lưng của con bê hiện ra ba chữ “Lâm Tân Giáo”. Lúc ấy con trai của Lâm Tân Giáo là Lâm Vinh Quan (khi đó 23 tuổi) biết được chuyện này, lập tức thông qua người hàng xóm cùng với Vưu Vạn Kim thương lượng, muốn dùng 15.000 đồng để mua lại con bê này, nhưng Vưu Vạn Kim từ chối không bán. Tin tức này sau khi truyền ra, được các kênh truyền thông đưa tin, đã gây chấn động khắp nơi; người nghe được đều cảm thán “nhân quả báo ứng không sai!”
Khi còn sống hại chết người, sau khi chết chuyển sinh làm súc sinh hoàn nghiệp, hơn nữa Thiên thượng còn khéo léo để lại một vài dấu hiệu. Thế mới hay, trời cao có mắt, con người nói hay làm gì đều sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh trong tương lai.
Kinh Phật nói: “Muốn biết chuyện đời trước, xem sự hưởng đời nay; muốn biết chuyện đời sau, xem việc làm kiếp này”.
Hai câu chuyện đầu thai làm bò để trả nợ trên đây đã chứng thực sự tồn tại của luân hồi chuyển sinh và nhân quả báo ứng.
Theo Aboluowang